GIÁO SƯ: Có hai điều cùng đồng hành với giáo sư Antony Flew cả cuộc đời: Tâm trí của ông tập trung vào “những câu hỏi lớn” – và ông đã quyết định thành thật đi theo các chứng cứ, dù chúng dẫn đến đâu.
NGƯỜI PHỎNG VẤN: Nhưng khi có thêm nhiều thông tin khoa học được khám phá, nguyên tắc đó đã đưa ông đến chỗ phải thay đổi – để đạt đến một kết luận hoàn toàn trái ngược với những quan điểm ban đầu của ông.
NGƯỜI PHỎNG VẤN: Thưa giáo sư, ông vừa đề cập rằng “những câu hỏi lớn” luôn chiếm hữu tâm trí giáo sư Flew. Vậy những câu hỏi nào được ông ấy xem là “lớn”, hay quan trọng?
GIÁO SƯ: Đến phần cuối của chương 4 trong cuốn sách Có một Đức Chúa Trời của ông, giáo sư Flew trả lời: “Thứ nhất là câu hỏi đã làm rối trí và vẫn tiếp tục làm rối trí những nhà khoa học thích suy tư: Từ đâu mà có các định luật của tự nhiên? Thứ hai là…sự sống đã hình thành từ tình trạng không có sự sống…như thế nào? Và thứ ba là…vũ trụ đã…hình thành như thế nào?
Ông đặt tựa cho chương 5 là “Ai đã viết các định luật tự nhiên?” Ông mở đầu: “Có lẽ tranh luận phổ biến nhất về sự tồn tại của Đức Chúa Trời là cái gọi là tranh luận về sự hình thành thế giới. Theo tranh luận này, những thiết kế chúng ta nhìn thấy trong thiên nhiên gợi ý về sự tồn tại của một Nhà thiết kế kỳ diệu.”
NGƯỜI PHỎNG VẤN: Một số người gọi đây là “tranh luận từ thiết kế.” Những người khác gọi đây là “tranh luận về thiết kế.”
GIÁO SƯ: Giáo sư Flew nói: “Tôi vẫn thường nhấn mạnh rằng đây thật sự là một tranh luận về thiết kế từ trình tự, vì những tranh luận như vậy phát sinh từ trình tự có thể nhận thấy được trong tự nhiên để bày ra những chứng cứ về thiết kế, và vì vậy, cũng về một Nhà thiết kế nữa.”
NGƯỜI PHỎNG VẤN: Suốt hơn bảy thập kỷ là một người vô thần, giáo sư Flew chối bỏ tranh luận về thiết kế này. Điều gì đã khiến ông ấy thay đổi?
GIÁO SƯ: Ông ấy nói: “Những tiến triển trong hai lãnh vực cụ thể đã đưa tôi đến kết luận này. Thứ nhất là câu hỏi về nguồn gốc của các định luật trong tự nhiên và những quan điểm có liên quan của các nhà khoa học hiện đại xuất sắc. Thứ hai là câu hỏi về khởi nguyên của sự sống và sự sinh sôi nảy nở.”
NGƯỜI PHỎNG VẤN: Ông ấy định nghĩa “các định luật của tự nhiên” như thế nào?
GIÁO SƯ: Ông ấy trả lời: “Về định luật, tôi chỉ đơn giản ngụ ý về tính quy tắc…trong tự nhiên.” Một ví dụ là định luật thứ nhất về chuyển động của Niu-tơn…
NGƯỜI PHỎNG VẤN: …“Vật đang đứng yên sẽ cứ đứng yên nếu không bị tác động bởi ngoại lực; vật đang chuyển động sẽ cứ chuyển động nếu không bị tác động bởi ngoại lực.”
GIÁO SƯ: Đó là “tính quy tắc” hay “định luật,” bởi vì nó mô tả cách vận động căn bản của một bộ phận trong tự nhiên. Giáo sư Flew chỉ ra: “Điểm quan trọng không chỉ là có những quy tắc trong tự nhiên, mà là những quy tắc này chính xác về mặt toán học, phổ quát, và ‘gắn liền với nhau.’”
NGƯỜI PHỎNG VẤN: Chúng tác động nhịp nhàng với nhau.
GIÁO SƯ: Giáo sư Flew đặt vấn đề này vào một góc nhìn: “Câu hỏi chúng ta nên đặt ra là tự nhiên đã được gói sẵn theo khuôn mẫu này như thế nào. Đây chắc chắn là câu hỏi mà các nhà khoa học từNewton cho đến Einstein và Heisenberg đã đặt ra – và đã trả lời. Câu trả lời của họ là Trí tuệ của Đức Chúa Trời.”
NGƯỜI PHỎNG VẤN: Vài thế kỷ trước, đây là một quan điểm chung giữa vòng các nhà khoa học, kể cả Isaac Newton và James Maxwell. Nhưng các nhà khoa học ngày nay có nhắc gì về những điều như “Trí tuệ của Đức Chúa Trời” không?
GIÁO SƯ: Có. Một ví dụ điển hình là nhà vũ trụ học người Anh, tiến sĩ Stephen Hawking. Hawking giữ vị trí mà Isaac Newton đã nắm giữ suốt cuộc đời mình, giáo sư toán học cao cấp tại Đại họcCambridge.
Tiến sĩ Hawking trả lời một người phỏng vấn: “Càng khám phá về vũ trụ, chúng ta càng thấy nó được tể trị bởi những quy luật sáng suốt.” Cuốn sách của ông A Brief History of Time (Lược sử thời gian) nằm trong danh sách các sách bán chạy nhất tại Anh trong suốt năm năm. Trong đó, Hawking thảo luận câu hỏi vì sao chúng ta tồn tại và vì sao vũ trụ tồn tại. Ông nói: “Nếu chúng ta tìm ra câu trả lời cho câu hỏi này, đó sẽ là niềm hân hoan lớn lao nhất cho nền lý luận của nhân loại – vì lúc đó chúng ta sẽ biết về trí tuệ của Đức Chúa Trời.”
NGƯỜI PHỎNG VẤN: Tôi có đọc được những phát ngôn mâu thuẫn về những điều Einstein tin. Một đoạn trích dẫn từ lời của ông là “Tôi muốn biết Đức Chúa Trời đã tạo dựng thế giới này như thế nào… Tôi muốn biết suy nghĩ của Ngài, phần còn lại là phần triển khai chi tiết.” Nhưng một vài tác giả lại tuyên bố Einstein là một người vô thần..
GIÁO SƯ: Einstein đáp lại câu hỏi đó: “Tôi không phải là một người vô thần… Chúng ta đang ở vị thế của một đứa trẻ nhỏ bước vào một thư viện khổng lồ đầy các sách viết bằng nhiều ngôn ngữ. Đứa trẻ biết có ai đó đã viết những cuốn sách. Nhưng nó không biết những sách đó được viết như thế nào. Nó không hiểu những ngôn ngữ được viết trong các sách đó. Đứa trẻ mơ hồ nghi vấn về một trật tự bí ẩn nào đó trong việc sắp xếp các sách nhưng nó không biết trật tự đó là gì. Với tôi, có vẻ như đó chính là thái độ của con người thông minh nhất đối với Đức Chúa Trời. Chúng ta nhìn thấy vũ trụ được sắp xếp cách tuyệt hảo và tuân theo những quy tắc nhất định nhưng chỉ hiểu mơ hồ về những quy tắc này…”
Một lần khác Einstein nói Đức Chúa Trời đã bày tỏ chính mình qua những định luật của vũ trụ.
NGƯỜI PHỎNG VẤN: Einstein đôi khi viết về “một trí tuệ siêu việt,” “một sức mạnh lý luận siêu phàm,” và “quyền năng bí ẩn điều hành các chòm sao.”
GIÁO SƯ: Ông cũng viết: “Bất kỳ ai nghiêm túc theo đuổi khoa học đều tin rằng những quy luật tự nhiên bày tỏ sự hiện diện của một vị Thần siêu việt hơn hẳn loài người, và trước mặt vị Thần đó con người có sức mạnh lớn nhất cũng phải hạ mình.”
NGƯỜI PHỎNG VẤN: Bên cạnh Einstein, có nhà khoa học đoạt giải Nobel nào cũng bày tỏ niềm tin vào sự tồn tại của Đức Chúa Trời không?
GIÁO SƯ: Có. Nhà vật lý học đoạt giải Nobel Erwin Schrödinger [SHROH-ding-er] phát biểu: “Bức tranh khoa học của thế giới quanh tôi là không đầy đủ. Nó cho tôi rất nhiều thông tin thực tế, sắp đặt tất cả những kinh nghiệm của con người theo một trật tự nhất quán đẹp lộng lẫy, nhưng lại yên lặng cách rùng rợn về những điều gần với tấm lòng chúng ta, những điều thật sự quan trọng đối với chúng ta… Nó không biết gì về đẹp hay xấu, tốt hay không tốt, Đức Chúa Trời và sự vĩnh cửu. Khoa học đôi khi giả vờ trả lời các câu hỏi trong phạm vi này, nhưng câu trả lời thường quá ngây ngô đến mức chúng ta ít khi xem chúng là nghiêm túc.”
NGƯỜI PHỎNG VẤN: Tôi cũng đọc rằng Schrödinger đã gọi quan niệm về Đức Chúa Trời là “quan niệm tuyệt vời nhất mà con người có được.”
GIÁO SƯ: Nhà khoa học đoạt giải Nobel Max Planck nói: “Không bao giờ có sự đối đầu thực sự nào giữa tôn giáo và khoa học; vì cái này là phần bổ sung của cái kia.” Ông cũng nói: “Tôn giáo và khoa học tự nhiên đang cùng đánh một trận thập tự chinh không ngơi nghỉ cũng không có hồi kết để chống lại chủ nghĩa hoài nghi và chủ nghĩa giáo điều, chống lại sự vô tín và mê tín…”
Nhà vật lý lượng tử đoạt giải Nobel Paul Dirac [dee-RAHK] nhận định: “Đức Chúa Trời là một nhà toán học ở cấp độ rất cao và Ngài sử dụng những thuật toán cao cấp để tạo dựng vũ trụ.”
NGƯỜI PHỎNG VẤN: Vậy là, có rất nhiều nhà khoa học nổi tiếng đồng ý rằng những khám phá của họ phù hợp với tranh luận về sự thiết kế - và ngụ ý rằng một Đấng tạo hóa cực kỳ thông minh, là Đức Chúa Trời, có tồn tại.
GIÁO SƯ: Nhà khoa học đoạt giải Templeton Paul Davies [DAY-vees] cũng nhất trí: “Khoa học chỉ tiến lên được nếu một nhà khoa học chấp nhận một thế giới quan thần học căn bản. …Thậm chí việc nhà khoa học có tư tưởng vô thần nhất cũng đã lấy đức tin chấp nhận sự tồn tại của một trật tự có quy luật trong tự nhiên, là việc chúng ta có thể hiểu được phần nào.” Các quy luật của tự nhiên được viết theo mật mã vũ trụ mà các nhà khoa học đang giải mã. Davies nói sự phức tạp chúng ta khám phá được trong tự nhiên quá “diệu vợi” đến mức “gợi đến một dạng thức tồn tại ẩn chứa sâu trong đó.”
Nhà triết học tại Đại học Oxford John Foster tin rằng cách giải thích tốt nhất về lý do tự nhiên vận hành theo một quy luật khoa học là bởi vì trí tuệ của Đức Chúa Trời đã tạo nên tự nhiên. Ông nói, hoàn toàn hợp lý khi nghĩ rằng Đức Chúa Trời “tạo nên các định luật bằng cách áp đặt các quy tắc vào thế giới…”
Triết gia khoa học Richard Swinburne [SWIN-burn] lý luận rằng một Đức Chúa Trời có thân vị chính là cách giải thích tốt nhất về cách các định luật tự nhiên vận hành.
NGƯỜI PHỎNG VẤN: Trong chương trình trước của chúng ta, giáo sư Flew đã minh họa một vấn đề bằng cách nhắc đến một bộ lạc ban sơ khám phá một chiếc điện thoại kết nối vệ tinh. Ông hình dung ra cách những người thổ dân tranh cãi về việc liệu chiếc điện thoạitạo ra âm thanh, hay nó chỉ chuyển tiếp âm thanh từ người nói ở một nơi xa xôi nào đó.
GIÁO SƯ: Trong chương này, một lần nữa ông nhắc đến điều đó, rằng: “…Những định luật của tự nhiên tạo nan đề cho những người vô thần bởi vì chúng là tiếng nói của sự sáng suốt được nghe thấy nhờ những cơ chế của vật chất.”
Tiến sĩ Paul Davies nói: “Khoa học dựa trên giả thuyết rằng vũ trụ hoàn toàn hợp lý và chặt chẽ ở mọi cấp độ. Những người vô thần tuyên bố rằng các định luật tự nhiên tồn tại cách ngẫu nhiên và rằng vũ trụ rút cục chỉ là điều ngớ ngẩn.”
NGƯỜI PHỎNG VẤN: Có lẽ con người nổi tiếng nhất có suy nghĩ như vậy là nhà vật lý học đoạt giải Nobel, tiến sĩ Stephen Weinberg, là một người vô thần. Ông nói: “Vũ trụ càng có vẻ dễ hiểu, thì nó càng vô nghĩa. Nỗ lực để hiểu được vũ trụ là một trong rất ít những điều nâng cuộc sống con người lên hơn mức hài kịch một chút, và ban cho cuộc sống đó một ít ân huệ của bi kịch.”
GIÁO SƯ: Giáo sư Flew phản ứng: “Là một nhà khoa học, tôi thấy điều này thật khó chấp nhận.” Vũ trụ được sắp xếp theo một phương thức chặt chẽ, trật tự. Vì vậy óc lô-gic của chúng ta nhận thấy vũ trụ là công việc của một kỹ sư và nhà xây dựng lô-gic.
Từng là một người vô thần, tiến sĩ Flew kết luận chương 5 trong cuốn sách Có một Đức Chúa Trời của ông bằng những lời sau: “Các nhà khoa học dựa vào Trí tuệ của Đức Chúa Trời không chỉ thúc đẩy một loạt những tranh luật hay tiến trình…lý luận. …Với cá nhân tôi, đó là một khải tượng rõ ràng và không thể bác bỏ được.”
|
0 nhận xét:
Cảm ơn bạn đã nhận xét. Nguyện Chúa ban phước cho bạn.