Lời giới thiệu:
Hơn hai nghìn năm đã trôi qua, chúng ta đang sống trong những ngày đầu của kỷ nguyên 21. Hòa với niềm vui chung của toàn thể nhân loại trên khắp thế giới, mừng đại lễ kỷ niệm Thiên Chúa giáng trần lần thứ 2019. Con cái Chúa khắp nơi đang hân hoan chào đón sự kiện có một không hai trong lịch sử loài người.
Tôi có những cảm xúc đôi lời từ trong lòng, trước khi cùng Hội Thánh quay về biến cố giáng sinh năm xưa:
Lòng tôi vẫn như con trẻ năm nào, vẫn như thời thơ ấu ngây thơ thánh thiện vô cùng, tôi cũng thích có người tặng Thiệp giáng sinh, cũng thích Quà giáng sinh, cũng thích nghe Nhạc giáng sinh ngân nga… Tâm trạng cũng giống thời niên thiếu hây hây thư thủa bắt bướm hái hoa mỗi giáng sinh về. Và còn vẹn nguyên thời thanh xuân, tuổi hoa niên vẫn ước mộng yêu đương nồng cháy…
... Và hôm nay, cái tuổi cập kề hoàng hôn tím muộn, nhưng vẫn háo hức chờ đợi giáng sinh. Chỉ có đặc biệt khác hơn, là mong ước giáng sinh có nhiều linh hồn tội nhân quay về với Chúa giáng sinh, để tội được tha và linh hồn được cứu.
I/CHÚA GIÊ-SU GIÁNG SINH LÀ CÓ THẬT
- Ngày thờ thần mặt trời của người La-mã?
- Ngày Đức Chúa Jesus-Christ sinh ra?
Ngày nay nhờ vào khoa học kỹ thuật tiến bộ, nhờ vào Internet - Google mạng Thông tin và Tìm kiếm toàn cầu, con người có được vô số kiến thức thông tin, có thể nói là xa lộ thông tin cập nhật rộng lớn một cách khủng khiếp. Vậy xin được câu hỏi:
Có phải Chúa Giê-su sinh ra vào ngày 25 tháng 12 nên cả thế giới kỷ niệm vào ngày này?
Xin trả lời:
- Kinh Thánh không ghi ngày Chúa Giê-su sinh ra chính xác, nhưng căn cứ vào lịch sử trong Lu-ca 2 người ta có thể tính đó là vào năm 4 TC trước Chúa, có lẽ vào độ mùa xuân, vì lúc ấy người chăn chiên thường ở ngoài đồng.
- Khi hoàng đế Constantin La-mã tin Chúa năm 311 thì dẹp bỏ hình tượng đúng vào ngày 25 tháng 12, thay vì trước đây thờ hình tượng thần Mặt Trời, nay dùng làm ngày kỷ niệm Đức Chúa Giê-su giáng sinh.
Thế nhưng vẫn không ít người không công nhận tổ chức lễ sinh nhật của Đức Chúa Jesus-Christ, bởi lẽ họ không hề thấy Kinh Thánh ghi chép ngày Chúa giáng sinh. Dù trong Phúc-âm Thánh Lu-ca là Phúc-âm nói rõ nhất về chuyện này. Theo Lu-ca thì chỉ biết các mục đồng ban đêm ở ngoài đồng với đàn chiên của mình.Lu-ca2:8-14 như thế là không phải là mùa đông. Ngày 25 tháng 12 là ngày Đức giáo hoàng Libere chọn vào năm 353, thế kỷ thứ 4. Ngày Đông chí được ấn định trong lịch Juliên có hiệu lực vào thời Chúa Giê-su sinh ra, ngày 25 tháng 12 trùng với ngày 7 tháng 1 của lịch Gregoria hiện nay. Điểm này giải thích Giáo hội Chính thống giáo cũng theo lịch phụng vụ Juliên để mừng ngày sinh của Chúa Giê-su Ki-tô cũng vào ngày này. Chữ “Noel” đến từ tiếng La-tinh “Dies natalis” hay ngày sinh ra. Vì thế chữ Noel luôn viết hoa khi đến ngày sinh của Chúa. Nhưng điểm không quan trọng ở đây, các tín hữu Ki-tô mừng sự kiện sinh ra, chứ không phải mừng ngày sinh nhật, đây là một tiến trình thần học chứ không phải lịch sử.
Chúng ta không cần bàn cãi thêm nhiều, nhưng rõ ràng sự kiên Chúa Giê-su giáng sinh đã chia đôi dòng lịch sử nhân loại, trước Chúa và sau Chúa, hay là trước Công nguyên và sau Công nguyên. Bởi vậy, ngày sinh tháng đẻ của mỗi một người, mỗi một cá nhân đều ghi trên Chứng minh thư hay Thẻ Căn cước. Mọi giấy tờ hành chính của tất cả các Quốc gia trên thế giới, dù văn minh hay nhược tiểu đề bắt buộc phải sử dụng ngày, tháng, năm trong niên đại của Chúa Giê-su để ấn chứng, nếu không có thì không có giá trị. Không ai sử dụng một niên đại khác, chẳng hạng như Phật lịch 2063 (2019)
Tại Mỹ, người ta vẫn thường kỷ niệm sinh nhật các nhân vật lịch sử, những người có công trạng với đất nước như tổng thống George Washington hoặc Abraham Lincoln V.V… Nhưng sự ra đời của Chúa Jesus là một biến cố lớn trong lịch sử cả nhân loại. Đây chính là sự huyền nhiệm, lạ lùng mà bạn cần biết, cần tin.Chính xác ngày Chúa ra đời đã ảnh hưởng đến tất cả loài người trên thế gian này.
II/CHÚA GIÊ-SU GIÁNG SINH ĐEM ĐẾN ĐIỀU GÌ CHO NHÂN LOẠI
- Điều thứ 1 - Ban bình an cất đi sự sợ hãi:
“Đừng sợ chi, vì này ta báo cho các ngươi một Tin Lành”.Lu-ca 2:10
Cả nhân loại đang sống trong sự bất an sợ hãi, thật vậy, cảnh sinh, lão, bệnh, tử là một trong những bi thảm lớn nhất trong cuộc sống con người tại cõi thế, do vậy chết là vấn đề mà tất cả mọi người dù muốn hay không đều phải đương đầu. Cho nên con người sống trong nỗi sợ hãi triền miên, vì nhân loại đang ở dưới quyền lực của sự tối tăm. Ma quỉ cai quản, thế giới không trung và quả đất nằm trong phạm vi chế ngự của nó, kể từ khi Lu-xi-phe, Sa-tan loạn nghịch chống lại Đấng Tạo hóa. Và kế tiếp Tổ phụ người bất tuân mạng lệnh của Đức Chúa Trời khi tạo dựng nên họ tại vườn Ê-đen. Con người cứ thế sống trong tội lỗi, tâm linh xa cách Đấng tạo dựng nên mình, con người đi theo ý riêng, rồi hậu quả vô cùng khủng khiếp, già yếu, đau ốm, bệnh tật, và cuối cùng là sự chết, chết thân xác, chết tâm linh và sự chết đời đời. Chúa giáng sinh giải quyết vấn đề sợ hãi và ban sự bình an. Suốt cả lịch sử nhân loại đều đương đầu với những cuộc chiến tranh qui mô khác nhau. Chiến tranh, khởi đầu từ Ca-in con tra của A-đam và Ê-va đã giết chết em ruột của mình là A-bên… Nhưng có một cuộc chiến tranh mà nhân loại chưa từng nhận biết đó là:
Ngày nào con người chưa trở về với Chúa giáng sinh, đầu phục và thờ phượng Thiên Chúa, thì Thượng Đế kể họ là đang chiến tranh với Ngài. Cho nên Chúa giáng sinh ban cho nhân loại sự bình an, ban cho nhân loại một kỷ nguyên hòa binh:
“Sáng danh Thiên Chúa trên trời
Bình an dưới thế cho người thiện tâm.Lu-ca 2:14
- Điều thứ 2 - Đem cho nhân loại Tin Lành - Sự vui mừng
“Này ta báo cho các ngươi một Tin Lành”.Lu-ca 2:10
Tin Lành hay Phúc-âm trong tiếng Hy-lạp là: Evanngelion có nghĩa là Tin Lành, tức là tin tức tốt lành. Vậy, Tin Lành là gì? Tin Lành là một Tôn giáo? Đúng, Tin Lành là một Tôn giáo. Nhưng nói cho đủ nghĩa thần học Cơ-đốc thì hai từ Tin Lành không hàm nghĩa hạn hẹp chỉ về tổ chức tôn giáo.
Khổng Tử có câu:“Tiêu nghe đạo tịch tử khả hỷ” hiểu nôm na là: Buổi sáng nghe được Đạo thì buổi tối có chết cũng thỏa lòng. Chắc quý vị đã nghe nói về tôn giáo, về đạo nhiều rồi. Đúng như vậy, mọi người Việt Nam đều biết phân biệt điều lành, điều dữ, ai cũng biết ở hiền gặp lành, ai cũng muốn ăn ngay ở lành. Chịu ảnh hưởng của Nho giáo, Khổng giáo người Việt Nam cần quý trọng đạo làm người, biết ơn Quân - Sư - Phụ, biết giữ Trung, Hiếu, Tiết, Nghĩa, trong ngũ thường người Việt trân trọng giữ gìn Nhân – Nghĩa - Lễ - Trí - Tín:
“Làm trai học đạo thánh hiền
Năm hằng chẳng trễ, ba giềng chớ sai”
Chữ hiếu được người Việt đặt lên hàng đầu:
“Nhân sinh bách hạnh Hiếu vi tiên
Chữ rằng mộc bổn thủy nguyên
Làm người phải biết tổ tiên ông bà.”
Bổn phận hiếu để được minh giải thêm:
“Thờ cha mẹ ở hết lòng
Ấy là chữ Hiếu ở trong luân thường
Chữ Đễ có nghĩa là nhường
Nhường Anh, nhường Chị, lại nhường người trên
Ghi lòng tạc dạ chớ quên
Con em phải giữ lấy nền con em”.
Người Việt biết phân biệt chân giả, đúng sai trong từng tín ngưỡng thực hành:
“Tu đâu cho bằng tu nhà
Thờ cha kính mẹ mới là chân tu”.
Hoặc ai nấy đều đồng ý:
“Dẫu xây chín bậc phù đồ
Không bằng làm phước cứu cho một người”.
Đa số người Việt chúng ta sùng đạo, không theo tôn giáo nầy thì cũng theo tín ngưỡng kia, từ đó người Việt Nam cứ quan niệm đạo nào cũng tốt cả, đạo nào cũng dạy người ta làm lành lánh dữ, vậy đạo Tin Lành là đạo dạy người ta tin để làm lành, thì không cần phải theo, vì mình đã có đạo rồi, thậm chí đạo mình đang theo còn đông hơn đạo Tin Lành nữa.
Thưa quý vị cùng các bạn thân mến!
Nếu truyền cho người Việt Nam một tôn giáo dạy người ta làm lành thì chỉ bằng thừa mà thôi, vì từ nhỏ đến lớn ai ai cũng biết làm lành lánh dữ kia mà. Vấn đề ở đây, là con người cần ý thức là làm lành, nhưng không đủ khả năng làm cho trọn vì có câu:
“Chung thân hành thiện, thiện do bất túc
Nhất nhật hành ác, ác tự hữu dư”.
Tạm hiểu là:"Trọn đời làm lành, lành vẫn không đủ, một ngày làm ác, ác tự dư thừa".
Nói tóm lại, Tin Lành là tin tức tốt lành nhất cho nhân loại, từ thế hệ nầy qua thế hệ khác, con người đã và đang khao khát tìm kiếm tin tức tốt lành, đó là tin tức con người được tha tội và con người được phục hòa lại với Đức Chúa Trời qua sự giáng sinh, qua sự chết, và sự phục sinh của Chúa Cứu Thế Giê-su.
Kinh Thánh chép:“Mọi người đều đã phạm tội hụt mất dự vinh hiển của Đức Chúa Trời”.Rô-ma 3:23. Con người đã đánh mất người thân, đánh mất chính con người thật của mình, họ không biết họ đến từ đâu? Tại sao họ sống trên đất nầy? và sau khi chết họ sẽ về đâu v.v...?
Tin Lành của Đức Chúa Trời đến cho nhân loại đó là:
“Vì Đức Chúa Trời yêu thương thế gian, đến nỗi đã ban Con một của Ngài, hầu cho hễ ai tin Con không bị hư mất mà được sự sống đời đời”.Găng 3:16 Tin Lành đó là Đức Chúa Jêsus-Christ. Nơi nào Tin Lành nầy được giảng ra, đó là những nơi Chúa Giê-su vận hành những điều tốt lành xảy ra. Kẻ mù được thấy, được chữa lành, kẻ nghèo, kẻ lưu lạc được tôn trọng. Những kẻ bại hoại, xấu xa như người Sa-ma-ri, kẻ thâu thuế như Xa-chê được nếm trải sự vui mừng. Vì thế Chúa Giê-su phán:“Hãy tin đạo Tin Lành” có ý Ngài nói rằng:“Hãy tin ta là Jêsus-Christ” Ngài đồng hóa chính Ngài với Tin Lành của Ngài bởi Ngài nói rằng:“Vì hễ ai muốn cứu mạng sống mình thì sẽ mất, còn hễ ai vì cớ Tin Lành mà mất mạng sống mình thì sẽ cứu được”.Mác 8:35. Hãy ăn năn và tin đạo Tin Lành. Đó là tin tức tốt là cho toàn thể nhân loại. Vì Tin Lành này thuộc về nước Đức Chúa Trời.Ma-thi-ơ 24:14
- Điều thứ 3 - Con người được tha thứ tội lỗi
“Người sẽ sanh một trai, ngươi khá đặt tên là Jesus, vì chính con trai ấy sẽ cứu dân mình ra khỏi tội”.Ma-thi-ơ 1:21
Vậy tội lỗi là gì?
Trong nguyên văn Hy-lạp chữ tội là:“Hamartia” được sử dụng trong môn tác xạ (bắn) có nghĩa là trật mục tiêu.
Theo Đài Nguồn Sống giải thích thì trật mục tiêu, là không phải ra khỏi vòng tâm điểm vòng 10, mà là viên đạn cố đưa đến tâm vòng 10 nhưng thì hụt mất, đúng như Kinh Thánh bày tỏ:“Vì mọi người đều đã phạm tội, hụt mất sự vinh hiển của Đức Chúa Trời”.Rô-ma 6:23 Như vậy, tội lỗi là sai trật mục tiêu của cuộc sống.
Nhạc sĩ Trọng Qúy có tác phẩm:“Trước ngày hội bắn” lời bài hát thật thú vị xin trích một đoạn như sau:
… “Anh sao không nhớ sáng mai bắn tập rồi sao?
Ngày mai anh bắn ra ngoài thì hoa em sẽ tặng người bản bên…
Hỡi cô nàng mà anh yêu mến
Nếu mà đạn kia anh bắn cả ba viên trúng vòng mười
Thì hoa em sẽ là người nào đây?..
Ngày mai anh quyết thi tài
Cả ba viên trúng vòng mười thì đây em sẽ là người của anh”.
Nếu người lính mà không lo tập luyện trước ngày hội thi bắn đạn thật, thì làm sao có thể đến ngày mai thi bắn để có thể đưa ba viên đạn vào vòng mười được. Cô bạn gái nhắc nhở, cậu ta thực hiện như lời cô, thì ngày mai kết quả ba viên đạn đưa vào đúng vòng mười, thì chắc chắn chính cô là món quà quý giá nhất dành cho cậu.
Trật mục tiêu của con người là sống trong sự xa cách mối tương giao thờ phượng Đấng Tạo Hóa, từ đó con người cứ sống trong loạn nghịch chống lại Thiên Chúa và hậu quả được nhắc đến trong sách:
- Rô-ma 5:12 “Cho nên, như bởi một người mà tội lỗi đã vào trong thế gian, lại bởi tội lỗi mà có sự chết, thì sự chết đã trải qua trên hết thảy mọi người như vậy, vì mọi người đều phạm tội.”
- Rô-ma 3:23 “Vì mọi người đều đã phạm tội, thiếu hụt sự vinh hiển của Đức Chúa Trời.”
- Rô-ma 6:23 “Vì tiền công của tội lỗi là sự chết, nhưng sự ban cho của Đức Chúa Trời là sự sống đời đời trong Đức Chúa Jêsus-Christ, Chúa chúng ta”.
Sự cứu rỗi là nhu cầu thiết yếu cho tất cả mọi người không phân biệt màu da chủng tộc ngôn ngữ giai cấp. Chúa Cứu Thế Giê-su vào đời đem Tin Lành cho nhân loại, Đức Chúa Trời trở thành con người mới cứu được con người, chính vì vậy nên bà Ma-ri đặt tên cho con trai mình là Giê-su. “Vì chính con trai ấy sẽ cứu dân mình ra khỏi tội’.ma-thi-ơ 1:21 Chúa giáng sinh là giải pháp tốt nhất mà Đức Chúa Trời lập kế hoạch cho nhân loại. Con người không thể dùng sức riêng đến với Đức Chúa Trời, con người không thể tu thân, tích đức, làm điều thiện, ăn chay, ép xác khổ tu mới được giác ngộ và được thiện lành. Vì bản chất con người là tội lỗi, là gian ác, là xấu xa.
Chúa giáng sinh mở đầu cho sự nhập thể, và đỉnh cao trong sự tha tội cho loài người, là Ngài đã chết trên thập tự giá đổ huyết ra đền tội cho loài người, vì không đổ huyết thì không có sự tha thứ, và huyết của Chúa Giê-su con Đức Chúa Trời làm sạch mọi tội chúng ta. Dù tội của chúng ta đỏ như hồng điều, Chúa làm cho trắng như tuyết, dù đỏ như son, Chúa làm trắng như lông chiên. Đây là câu Kinh Thánh tiêu biểu cho sự tha tôi:
“Lòng đức Chúa Trời yêu chúng ta đã bày tỏ ra trong điều này: Đức Chúa Trời đã sai Con một Ngài đến thế gian, đặng chúng ta nhờ con được sống.. Nầy sự yêu thương ở tại đây: Ấy chẳng phải chúng ta đã yêu Đức Chúa Trời, nhưng Ngài đã yêu chúng ta, và sai Con Ngài làm của lễ chuộc tội chúng ta”.IGiăng 4:9-10
III/ĐIỀU KIỆN CON NGƯỜI TIẾP NHẬN
Mỗi dịp Giáng sinh về nhiều cánh thiệp đẹp đẽ, nhiều gói quà quí giá, những lời chúc hay nhất được trao đổi. Đây là một cơ hội để hàng tỷ người trên Thế giới gởi quà tặng cho nhau. Vì sao mùa Giáng sinh lại là mùa trao và nhận quà? Vì mùa Giáng sinh là mùa của Tình Yêu. Đức Chúa Trời vì quá yêu con người nên đã ban cho con người món quà Thiên thượng.
Con người có thể nhận rất nhiều quà, tuy nhiên món quà hoàn hảo nhất cách đây 2019 năm. Chúa Jêsus chính là món quà nhân loại đã được nhận.
đã được đón nhận miễn phí. Chúng ta khoan dung cảm thông với những người con có hiếu sẵn sàng hiến thân cho cường hào ác bá để cứu chuộc cha mẹ khỏi nạn. Trong những trường hợp đó người con sẵn sàng hiến thân để cứu sống cha mẹ mình.
Trong truyện Kiều của Nguyễn Du nói đến giai đoạn đau khổ và lưu lạc của nàng Kiều, sau buổi thề non hẹn biển, nguyện cùng nhau kết ước xe tơ của nàng Kiều. Kim Trọng phải lên đường về Lê Dương hộ tang chú. Liền sau đó gia đình Kiều bị vu oan giáng họa, bị bọn sai nha đầu trâu mặt ngựa ào ào kéo đến cướp phá tan tành, vơ vắt hết của cải. Cha và em bị đánh đập tàn nhẫn và bắt đem đi…
Trước cảnh tai biến lớn như vậy, không đành lòng để cho gia đình tan nát, Thúy Kiều đau đớn nhờ cậy Thúy Vân em ruột thay mình giữ trọn hẹn ước với Kim Trọng. Để nàng bán mình lấy tiền cứu cha và em ra khỏi nanh vuốt của bọn lang sói, lấy tiền đưa cho Mã Giám sinh là kẻ lừa đảo.
“Rường cao rút ngược dây oan
Dẫu rằng đá cũng nát gan lọ người
Một ngày lạ thói sai nha
Làm cho khốc hại chẳng qua vì tiền
Duyên hội ngộ - đức cù lao
Bên tình bên hiếu bên nào nặng hơn?
Để lời thề hải minh sơn
Làm con trước phải đền ơn sinh thành
Quyết tình nàng mới hạ tình
Dẽ cho để thiếp bán mình chuộc cha…”
Ở đây Chúa Cứu Thế Ngài là món quà cho chúng Ta. Còn về phần người nhận quà là ai? Thái độ của người nhận quà ra sao? Món quà tặng không riêng cho một ai “Hầu cho hễ ai”. Ai cũng có quyền được nhận và món quà sẽ không thuộc về tôi… thuộc về Qúy vị... nếu chúng ta không đưa tay ra đón nhận. Muốn nhận được món quà đó ta phải mở lòng mình ra tiếp nhận. Bằng cách là “TIN” là phải “TIN”. Tin Ngài là thừa nhận lai lịch của Ngài, để Ngài chiếm hữu tấm lòng của chúng ta.
Món quà nầy chúng ta sử dụng không hết, không cạn vì đây là món quà lâu bền. “Không bị hư mất mà được sự sống đời đời”.Giăng 3:16. Qùa cáp người khác ban cho chúng ta sử dụng đươc một thời gian, nếu không sử dụng sẽ hết hạn. Nhưng rồi phần lớn những món quà ấy bị hư cũ và đến lúc phải phế bỏ. Còn những món quà tồn tại lâu dài như bất động sản, đất đai v.v…thì chúng ta không đủ thì giờ để tận dụng và hưởng thụ nó. “Đêm nay linh hồn ngươi bị đòi lại thì của cải ngươi để cho ai?”.Lu-ca 12:20.
Vua Minh Mạng có rất nhiều cung tần mỹ nữ… Có những cung phi chưa một lần ân ái gối chăn. Một hôm có một ái phi chết nhà Vua đem một thỏi vàng đặt trong tay nàng và nói: Trẫm không đủ thì giờ để sống cho nàng, đây là tình thương của ta cho nàng khi chết.
Cuộc sống con người trên đất quá ngắn ngủi: Một em bé mới chào đời đã trở thành một thiếu niên xinh đẹp như đóa hoa hồng chớm nở. Dưới ánh nắng rực rỡ buổi ban mai rồi đến tuổi thanh niên say sưa hướng về tương lai tươi đẹp, bận rộn trong giấc mơ xây dựng tương lai hạnh phúc, sự nghiệp…Rồi một ngày soi mình dưới tấm gương thấy mái tóc bắt đầu điểm sương, da mặt bắt đầu nhăn nheo… Báo hiệu tuổi về già sắp đến, thời gian vụt bay nhanh lắm quý vị ơi!
Món quà Chúa Cứu Thế ban cho chúng ta thì khác hẵn, món quà ấy còn tồn tại, vì ấy là sự sống đời đời. Ta có đủ thì giờ để sử dụng vì ta không bị hư mất. Giăng 3:16
.
KẾT LUẬN:
Bạn tiếp nhận Chuá giáng sinh ngay hôm nay:
Chúng ta kỷ niệm sự Giáng sinh của Ngài không phải trên lễ nghi của Giáo hội, kỷ niệm như một dữ kiện. Chúng ta không kỷ niệm trong một thời điểm Giáng sinh của thời gian chóng qua, chóng tàn mà chúng ta phải đối diện với Đấng Em-ma-nu-ên!Ê-sai 7:14
Ngài đang ở đâu?
Ngài có ở với chúng ta chưa?
Chúng ta phải lấy tấm lòng khiêm nhu cung kính mở ra để đón hài nhi Jêsus vào lòng. Ngài bước vào đời sống chúng ta, Ngài làm Chúa làm chủ, Ngài biến cải cuộc đời của một chúng ta. Đời sống chúng ta là một bài ca vui mừng, là niềm vui bất tận mới phản ảnh hai chữ Phúc-âm - Tin Lành (Tin vui mừng). Nếu không thì làm sao biến thế giới bất an, đau thương nầy trở thành thế giới của tình yêu và hạnh phúc, biến khổ đau thành nguồn sống vui tươi phước hạnh được.
Chúng ta phải kinh nghiệm một cách riêng tư với Đấng Cứu Thế Jêsus:
“Vì Tin Lành là quyền phép của Đức Chúa Trời để cứu mọi kẻ tin”.Rô-ma 1:16
Kỷ niệm sự Giáng sinh của Ngài, chúng ta không nên quên đính kèm theo một mạng lệnh Chúa giao:
“Hãy đi khắp thế gian rao giảng Tin Lành cho mọi người”.Mác 16:15.
Vì Tin Lành nầy dành cho muôn dân, chứ không chỉ cho riêng một nhóm người, một mình ta.Lu-ca 2:10
Kỷ niệm sự Giáng sinh không chỉ trao và tặng quà cho nhau trong mấy ngày ngắn ngủi chóng qua, mà ta phải sống trong tình yêu của Thiên Chúa, bằng cách tấm lòng rộng mở, tuôn tràn, ban cho rời rộng hơn là chờ đợi sự nhận lãnh.Công-vụ 20:35
Chúng ta không phai mờ chân lý của Chúa đó là sứ mạng đem Tình yêu của Chúa đến cho mọi người:
Ma-thi-ơ 24:14 “Tin Lành nầy về nước Đức Chúa Trời sẽ được giảng ra khắp đất, để làm chứng cho muôn dân. Bấy giờ sự cuối cùng sẽ đến.”
Nguyện mỗi tôi tớ, con cái của Chúa hưởng được hạnh phúc của Lễ Giáng sinh khi đưa tâm hồn mình về vùng đất Thánh Bê-lem để chiêm ngưỡng Đức Chúa Trời thành người. Sau đó đến đồi Sọ Gô-gô-tha để thờ phượng Chúa Cứu Thế dưới chân Thập tự giá rồi hát khúc khải hoàn ca bên ngôi mộ trống của Ngài…
Và cuối cùng ngước mắt lên, để tiễn Ngài lên trời và cũng từ đó trông chờ Ngài trở lại.
Phải! Chúa Jêsus kíp sẽ trở lại, không còn là một em bé nằm trong máng cỏ, mà Ngài trở lại với đại quyền đại vinh cỡi trên mây trời mà đến. Ngài sẽ tiếp rước tân nương, người vợ hứa trung trinh của Ngài lên không trung mà dự tiệc cưới Chiên con ở trên trời.Khải Huyền 19:7-8
Chúng ta là Cơ-đốc nhân không quan tâm Chúa sinh ngày nào vì Kinh Thánh không chép. Nhưng chúng ta lợi dụng ngày 25 tháng 12 hằng năm làm cơ hội nhắc lại sự giáng sinh của Đức Chúa Giê-su và để rao giảng Phúc-âm. Chúng ta ước ao mỗi ngày đều là Lễ Kỷ niệm Chúa giáng sinh để được rao giảng Tin Lành.
Mong Chúa mau đến… Chúng ta sẽ là những người nữ đồng trinh kiều diễm khôn ngoan đem theo đèn và dầu để đón tiếp chàng rể Jesus - Christ bạn nhé!
HỒ GALI LÊ - GIÁNG SINH 2019.
0 nhận xét:
Cảm ơn bạn đã nhận xét. Nguyện Chúa ban phước cho bạn.