![]() NGƯỜI PHỎNG VẤN: Một giáo sư gặp rắc rối. Ban quản trị trường đại học của ông ra chỉ thị ông phải ngưng giảng dạy một điều ông tin chắc là đúng.
GIÁO SƯ: Hôm nay chúng ta sẽ lắng nghe câu chuyện về một nhà nghiên cứu đã viết một cuốn sách thuyết phục rất nhiều nhà khoa học về một quan niệm khoa học quan trọng – nhưng giờ đây phải chịu thuyết phục rằng giả thuyết ông từng đưa ra là sai.
NGƯỜI PHỎNG VẤN: Chúng tôi muốn cảm ơn nhà báo
GIÁO SƯ: Vấn đề nảy sinh khi ba sinh viên chuyên ngành sinh học năm nhất gặp tiến sĩ
1. Ông trích dẫn từ một cuộc thăm dò ý kiến cho thấy phần lớn người Mỹ tin rằng Đức Chúa Trời là Đấng tạo hóa, và
2. Ông chỉ trích: “tư tưởng tiến hóa tiêu chuẩn.”
NGƯỜI PHỎNG VẤN: Tiến sĩ Kenyon có trình độ chuyên môn gì để giảng dạy môn học này?
GIÁO SƯ: Ông lấy bằng tiến sĩ sinh học tại Đại học Stanford vào năm 1965 và hoàn thành công trình hậu tiến sĩ tại Đại học
Vào năm 1969, Kenyon là đồng tác giả của cuốn sách có tựa đềBiochemical Predestination, nghĩa là Tiền định sinh hóa. Cuốn sách này được sử dụng làm sách giáo khoa sau đại học trên cả nước và được xem là công trình lý thuyết có giá trị nhất về phương thức các tế bào sống có thể đã được hình thành từ các chất hóa học vô tri.
Và ông đã giảng dạy tại Đại học
NGƯỜI PHỎNG VẤN: Điều gì đã khiến giáo sư Kenyon nghi ngờ chính giả thuyết của mình?
GIÁO SƯ: Ông và nhiều nhà nghiên cứu đến từ khắp nơi trên thế giới đã thất bại sau nhiều năm cố gắng tái tạo trong phòng thí nghiệm tình trạng lý thuyết mà họ cho rằng đã tồn tại vào khởi thủy của thế giới. Vào năm 1976, Kenyon và tiến sĩ A. Nissenbaum [NIS-en-baum] đã nhận xét rằng các điều kiện thử nghiệm trong phòng thí nghiệm rất khác so với các điều kiện có lẽ đã tồn tại trên trái đất cổ. Trên tờ Journal of Molecular Evolution, tức Tạp chí Tiến hóa Phân tử, Kenyon và Nissenbaum đã viết: “…tính hợp lý về địa hóa học của rất nhiều các mẫu ‘tế bào nguyên thủy’ mở ra nhiều câu hỏi quan trọng.”
Vào những năm 1980, Kenyon đi đến kết luận rằng nếu cần quá nhiều hướng dẫn để đạt được những kết quả nhỏ bé như vậy trong phòng thí nghiệm, thì ắt hẳn phải có một nhà thiết kế thông minh đã tạo ra khởi đầu của sự sống.
NGƯỜI PHỎNG VẤN: Khi ông nói một thí nghiệm cần “sự hướng dẫn” trong phòng thí nghiệm, có phải ý ông ấy là các nhà nghiên cứu “giúp” thí nghiệm diễn ra theo chiều hướng ông mong muốn?
GIÁO SƯ: Đúng vậy. Chẳng hạn như, khi một nhà khoa học thấy thí nghiệm của mình tạo ra một hợp chất mà ông nghĩ có thể đã được tự nhiên sử dụng trong một bước lý thuyết nào đó để tiến tới việc sản sinh ra tế bào sống đầu tiên, thì người đó sẽ thu thập và bảo tồn hợp chất đó.
Tiến sĩ Kenyon nhận ra rằng tự nhiên không thể nào thông minh và có tính chọn lọc như vậy. Tự nhiên đã có thể để các hợp chất “tốt” tiếp tục bị tác động bởi gió, mặt trời, sấm sét,… Các yếu tố này có thể đã tiêu diệt các hợp chất trước khi chúng có thể phát triển thành một sinh thể nào.
NGƯỜI PHỎNG VẤN: Như vậy đó là ý của ông ấy khi nói “hướng dẫn” các thí nghiệm trong phòng thí nghiệm.
GIÁO SƯ: Đúng vậy. Từ năm 1980, Kenyon đã bình luận trong các khóa sinh học dành cho sinh viên năm nhất về những điều các nghiên cứu của ông đã giúp ông hiểu ra. Vị trưởng khoa trước của khoa ông chưa bao giờ phản đối.
Ngay sau khi các sinh viên phàn nàn vào năm 1992, trưởng khoa Hafernik [HAF-er-nik] đã gọi Kenyon vào văn phòng mình. “Tôi ra lệnh ông không được thảo luận về thuyết sáng tạo trên lớp nữa. Ông có thể xem đây là một mệnh lệnh chính thức. Tôi được sự ủng hộ của giáo sư chủ nhiệm…chúng tôi đã thống nhất với nhau.”
NGƯỜI PHỎNG VẤN: Myers tiếp tục bài tường thuật của mình…
GIÁO SƯ: Giáo sư Kenyon đã viết đơn xin giải trình mệnh lệnh của vị trưởng khoa của mình, hỏi xem có phải ông bị “cấm đề cập với các sinh viên rằng có những tranh luận quan trọng giữa các nhà khoa học về liệu tiến hóa sinh học đã thực sự diễn ra trên trái đất cổ hay không…?” hay “không được thảo luận các vấn đề triết học quan trọng về khởi nguyên…?”
Trong phúc đáp, giáo sư chủ nhiệm yêu cầu Kenyon chỉ “giảng dạy các quan điểm khoa học chủ đạo.”
Kenyon đáp lại: “Tôi có dạy các quan điểm khoa học chủ đạo. Nhưng tôi cũng thảo luận về các khúc mắc trong các quan điểm chủ đạo đó và rằng một số nhà sinh học nhìn thấy những bằng chứng về sự sáng tạo thông minh. Xin vui lòng cho tôi biết nếu có bất kỳ sự bất hợp lý nào trong phương pháp này.”
Câu trả lời duy nhất của giáo sư chủ nhiệm là ngưng công việc giảng dạy môn sinh học đại cương của Kenyon vào mùa xuân năm 1993. Kenyon nói: “Cho đến hôm nay, tôi vẫn chưa nhận được câu trả lời cho câu hỏi mình gởi đến Dean Kelley để yêu cầu ông ấy xác nhận tôi làm điều gì không hợp lý. Đó là một hành động độc đoán dựa vào quyền quản lý.”
Hafernik và Kelley chưa bao giờ trực tiếp hỏi Kenyon về những điều ông dạy trên lớp.
NGƯỜI PHỎNG VẤN: Nghe có vẻ như các cấp quản lý chỉ hành động dựa trên những ý kiến của các sinh viên sinh học đại cương về bài diễn thuyết của Kenyon.
GIÁO SƯ: Đúng vậy. Thật ra, giáo sư Kenyon đã công bố trên lớp rằng đây là bài thứ nhất trong một loạt ba bài diễn thuyết về chủ đề này. Và các sinh viên năm nhất này mới chỉ nghe được một phần ba nội dung nhưng đã đưa ra những lời phàn nàn.
Nguyên giáo sư luật đại học California, tiến sĩ Phillip
NGƯỜI PHỎNG VẤN: Hầu hết các trường đại học công bố ủng hộ “tự do học thuật.” Điều đó thường có nghĩa là giáo sư có thể nói trên lớp hầu như bất cứ điều gì ông muốn.
GIÁO SƯ: Đúng vậy. Giáo sư Kenyon đã phản đối lên Hội Đồng Tự Do Học Thuật của trường. Vào mùa hè năm 1993 hội đồng phán quyết như vậy là vi phạm tự do học thuật. Hội đồng khẳng định rằng các nguyên tắc chỉ đạo của trường “cho phép và khuyến khích trao đổi sôi nổi, thậm chí là tranh luận. …Sinh viên thuộc tất cả các ngành học phải được cung cấp những bài thuyết trình hiệu quả có tầm nhìn bao quát trong lĩnh vực nghiên cứu của họ.”
Hafernik và Kelley đã từ chối lời khuyên của hội đồng về việc phục hồi vị trí cho Kenyon. Thay vào đó, họ đã trích dẫn đặc quyền được quyết định chương trình giảng dạy phù hợp.
Họ lý giải: loại bài diễn thuyết của Kenyon nên được để dành cho sinh viên các khóa cao hơn; sinh viên sinh học đại cương còn quá trẻ và đơn sơ nên không thể hiểu và đánh giá được các dạng phát biểu của Kenyon. Lối lý luận nầy trở nên nổi tiếng dưới tên gọi là vấn đề “diễn đàn thích hợp.”
NGƯỜI PHỎNG VẤN: Nói cách khác, ông ấy đã nói đúng về vấn đề, nhưng ở sai chỗ. Ông ấy sẽ được cho phép để nói những điều này với sinh viên sắp tốt nghiệp, chứ không phải là sinh viên năm nhất?
GIÁO SƯ: Đúng vậy. Nhưng Myers chỉ ra những điểm bất hợp lý của lối tranh luận này. “Kenyon bị ngưng giảng dạy môn sinh học đại cương dựa trên những đánh giá truyền miệng của các sinh viên sinh học đại cương về nội dung giảng dạy trên lớp của ông. Vậy nhưng sự lý giải được đưa ra để ngưng công tác này là các sinh viên sinh học đại cương không thể hiểu chính xác và đánh giá được loại bài diễn thuyết như vậy của Kenyon.
NGƯỜI PHỎNG VẤN: Như vậy chính người nói rằng các sinh viên năm nhất chưa đủ sức đánh giá những điều họ nghe, lại nói rằng chính những sinh viên đó là những chuyên gia có thể quyết định những điều họ sẽ được nghe tiếp theo trên lớp!
GIÁO SƯ: Đúng như vậy. Đừng trông chờ một nhà lý luận trở nên hợp lý.
Giáo sư Kenyon đã đến gặp ban giám hiệu trường đại học. Ban giám hiệu đã lên kế hoạch cho một cuộc bỏ phiếu vào ngày 7 tháng Mười hai để đưa ra quyết định cho trường hợp này.
Một ngày trước cuộc bỏ phiếu, một bài báo đã được xuất bản và lưu hành khắp Hoa Kỳ, nói chi tiết về vấn đề của giáo sư Kenyon. Việc này đã ảnh hưởng đến cuộc bỏ phiếu ngày hôm sau.
NGƯỜI PHỎNG VẤN: Bài báo đó nói gì?
GIÁO SƯ: Trong đó, tiến sĩ Stephen Meyer, giáo sư lịch sử và triết học khoa học, viết: “…vị giảng viên đã bị ngưng công tác không phải vì đã dạy thuyết tiến hóa…nhưng vì ông đã đưa ra một chỉ trích về thuyết này. Vấn đề là… những người chiếm ưu thế trong cuộc chơi cứ khăng khăng đòi phải giải thích mọi thứ theo quan điểm duy vật cứng nhắc – ngay cả khi, như Tiến sĩ Kenyon khẳng định, việc giải thích bằng chứng đòi hỏi nhiều thứ hơn là sức mạnh hạn chế của vật chất đơn thuần.”
NGƯỜI PHỎNG VẤN: Nói cách khác, nếu một người đã dành hàng chục năm nghiên cứu thuyết tiến hóa kết luận rằng tự bản thân tự nhiên không thể tạo ra dạng sống đầu tiên, thì sẽ có nhiều người muốn khóa miệng ông.
GIÁO SƯ: Đúng vậy. Tiến sĩ Myers trình bày tiếp: “Những cấm đoán về học thuật như vậy phản ánh…sự áp chế các luận văn phản biện bằng các nguyên tắc tư tưởng gò bó.”
Hội đồng khoa học của trường đại học đã bỏ 25 phiếu ủng hộ Kenyon được phép trở lại giảng dạy so với 8 phiếu đối nghịch. Vài tuần sau đó, Hafernik và Kelley cuối cùng cũng phải nhượng bộ, và Kenyon bắt đầu giảng dạy trở lại vào năm 1994.
NGƯỜI PHỎNG VẤN: Như vậy cuộc tranh luận đã kết thúc chưa?
GIÁO SƯ: Chưa. Những người làm công tác quản lý này vẫn muốn chỉ vẽ cho vị chuyên gia này phải dạy môn học của mình như thế nào.
Giáo sư Walter Bradley bình luận: “Một số người không muốn cho phép bất kỳ loại bằng chứng thuyết phục nào ủng hộ cho một khởi nguyên thông thái.”
NGƯỜI PHỎNG VẤN: Ý ông là Đức Chúa Trời?
GIÁO SƯ: Đức Chúa Trời có khả năng là một “khởi nguyên thông thái.” Hay một vài nhà khoa học có nói về một vài dạng khởi nguyên thông thái nằm trong tự nhiên.
Quan điểm về một Đức Chúa Trời khôn ngoan hay tự nhiên khôn ngoan bị loại trừ bởi một số người chỉ muốn tin rằng không có ai thông minh hơn họ.
Trong chương trình tới, giáo sư Kenyon sẽ nói nhiều hơn về những suy nghĩ của ông bị những người khác ở trường đại học muốn ngăn không cho ông nói ra.
|
0 nhận xét:
Cảm ơn bạn đã nhận xét. Nguyện Chúa ban phước cho bạn.