GIÁO SƯ.: Và tiến sĩ Collins đã khám phá ra một sự thật khác mà chúng ta từng đề cập nhiều lần gần đây: Trước khi có thể khám phá ra một sự thật, chúng ta cần phải gạt bỏ đi những điều giả dối. Chân lý không thể lớn lên trên một nền đất đầy cỏ dại.
GIÁO SƯ.: Hai mươi năm trước, các nhà di truyền học đã tiên đoán cấu trúc gen của con người có thể bao gồm khoảng 100 000 gen. Ngày nay nhiều sách giáo khoa về gen vẫn còn chứa đựng sự ước đoán sai lầm từ 20 năm trước này.
Ở cương vị giám đốc của Dự Án Giả Mã Gen Người, tiến sĩ Francis Collins nói rằng khi các nghiên cứu khám phá ra con người thực sự chỉ có khoảng 22 000 gen, nhiều người đã cảm thấy khó chịu. Ông so sánh số lượng gen đó với 25 000 gen của cây cải, và 55 000 gen ở cây lúa. Cả khán phòng đã cười khi ông nói: “Vì vậy quý vị cần phải tôn trọng bữa ăn tối hơn các thực khách nhé!”
NGƯỜI PHỎNG VẤN: Tiến sĩ Collins cũng khám phá ra rằng ông đã có nhiều ý tưởng sai lầm về Đức Chúa Trời. Trong một bài diễn thuyết vào tháng Bảy, năm 2005, ông đã đưa câu nói này vào lai lịch cá nhân của mình...
GIÁO SƯ: Tôi là một bác sĩ, một nhà khoa học, và tôi cũng là một Cơ đốc nhân. Tôi không lớn lên cùng với truyền thống Cơ đốc. Thật ra, là một sinh viên tốt nghiệp chuyên ngành hóa vật lý vào đầu những năm 70, lúc đó tôi là một người vô thần rất đáng ghét, quý vị sẽ không thích đi ăn trưa với tôi đâu. Tôi xem việc cố gắng làm nản lòng tất cả những người có những ý tưởng ngốc nghếch về siêu nhiên là một phần vai trò của mình. Tôi cảm thấy ổn khi đi theo con đường giản hóa luận, tin rằng bất cứ vấn đề gì cũng có thể được mô tả bởi những công cụ của khoa học và đơn giản hóa thành toán học.
Nhưng không lâu sau đó sự nghiệp của tôi đã rẽ sang một hướng khác khi tôi bắt đầu nhận ra rằng khoa học về cơ học lượng tử sẽ không thể gắn liền với tôi suốt đời được. Mặc cho những hấp dẫn ẩn chứa bên trong, khoa học đó hơi trừu tượng quá cho tôi.
Và vì vậy trong một quyết định bất ngờ, và đáng ngạc nhiên là nhà trường cũng chấp thuận, tôi đã vào học trường y.
GIÁO SƯ: Và tại trường y tôi đã gặp những người đang phải đối mặt với những thử thách nghiêm trọng trong cuộc đời họ. Và khi tôi lắng nghe nhiều người trong số họ tâm tình về thể nào đức tin đã giúp họ có thêm sức mạnh, tôi đã cảm thấy rất bối rối. Tôi đã cho rằng đó chỉ là một điểm tựa tâm lý mà thôi, tất nhiên đó là một điểm tựa vững vàng.
Tôi đã phải đối diện với hiện thực rằng tôi chưa bao giờ xem xét những bằng chứng khẳng định và phủ định sự tồn tại của Đức Chúa Trời. Nếu Đức Chúa Trời không tồn tại thì hẳn dễ chịu hơn nhiều. Tôi đã tiếp nhận một hình thái mà C. S. Lewis gọi là sự mù quáng cố ý, bởi vì như vậy tôi sẽ làm những điều tôi muốn dễ dàng hơn.
GIÁO SƯ: Nhưng là một nhà khoa học, tôi không thể đi đến kết luận mà không xem xét các bằng chứng- là điều mà tôi xem là tệ hại nhất. Và vì vậy tôi cố gắng củng cố quan điểm vô thần của mình bằng cách xem xét những luận điểm ủng hộ và phủ nhận sự tồn tại của Đức Chúa Trời, đặc biệt là một Đức Chúa Trời quan tâm đến từng cá nhân như tôi và quý vị. Tôi hình dung chắc việc này cũng dễ thôi.
Nhưng tôi đã rất bối rối với những mô tả về nhiều tôn giáo khác nhau trên thế giới, cuối cùng tôi đi xuống phố để gặp một mục sư. Tôi đã hỏi ông ấy tất cả những câu hỏi kỳ quặc và có lẽ là phạm thượng nhất về ý nghĩa của tất cả những mô tả đó.
Ông ấy đã kiên nhẫn lắng nghe tôi và gợi ý rằng bên cạnh việc đọc tất cả những mô tả đó, sẽ rất tốt nếu tôi đọc Kinh Thánh – đặc biệt là sách Giăng – để có một cái nhìn về những điều Đức Chúa Trời đã phán. Ông ấy cũng chỉ cho tôi một cuốn sách nhỏ trên kệ có tựa đề là Cơ Đốc Giáo Thuần Túy của C. S. Lewis.
GIÁO SƯ: Tôi về nhà và bắt đầu đọc. Và tất cả những luận điểm của tôi chống lại sự hợp lý của đức tin đã nhanh chóng được giải bày giống như đó chỉ là những lập luận của một cậu học trò nhỏ. Thật đặc biệt, Lewis dường như có thể đọc được tâm trí tôi, bởi vì ông cũng đã đi đúng con đường của một người vô thần muốn bác bỏ đức tin nhưng cuối cùng đã cải đạo mà không hề có ý định trước.
Dường như ông ấy luôn đi trước tôi một bước. Ngay khi tôi sắp đưa ra một sự phản đối, thì ngay trang tiếp theo đã có lời giải đáp.
Cứ như vậy Đức Chúa Trời đã đeo đuổi tôi suốt 2 năm cho đến khi tôi dần nhận ra tin vào Đức Chúa Trời là hợp lý hơn không tin vào Ngài.
Nhưng tôi cũng nhận ra rằng đưa ra quyết định cuối cùng không phải là một điều chúng ta có thể làm hoàn toàn bằng lý trí. Đó là một điều chúng ta cần phải làm bằng trái tim. Và vào một buổi chiều đẹp trời...khi tôi đang leo núi, tôi cảm thấy không thể chờ thêm được một phút giây nào nữa để dâng cuộc đời mình cho Chúa Giê-xu.
GIÁO SƯ: Lúc đó tôi 27 tuổi. Tôi đang trên con đường nghiên cứu về di truyền học. Và khi tôi bắt đầu chia sẻ kinh nghiệm tiếp nhận Chúa với một vài đồng nghiệp của tôi, họ có vẻ hơi choáng. Và họ nói: “Bạn có nhận ra rằng bạn vừa cống hiến đời mình cho một điều hoàn toàn không phù hợp với đam mê khoa học của bạn không?” Tôi không cho rằng điều đó là đúng. Và sáng nay tôi ở đây để nói lại một lần nữa rằng điều đó là không đúng. Nghiên cứu về di truyền học là một cách tuyệt vời để nhìn xem sự sáng tạo của Đức Chúa Trời. Và khả năng trở thành một nhà khoa học để có thể khám phá những phần, những mảnh nhỏ trong cơ thể cực kỳ phức tạp của con người cũng là một cơ hội để thờ phượng Đức Chúa Trời quyền năng.
GIÁO SƯ: Vì vậy tôi không thấy có mâu thuẫn nào khi vừa là một nhà khoa học nghiêm túc nhìn nhận các dữ kiện trước khi chấp nhận bất cứ kết luận nào về tự nhiên, vừa là một người bình thường nhìn nhận Đức Chúa Trời quyền năng là tác giả của tất cả mọi điều.
Tôi bị thuyết phục rằng nghiên cứu khoa học về bộ mã di truyền là một cách tuyệt vời để có thể hiểu được phần nào ý tưởng của Đức Chúa Trời. Đức Chúa Trời là nhà khoa học vĩ đại nhất. Đức Chúa Trời đã thiết kế mọi điều nầy. Đức Chúa Trời không cần chúng ta phải bảo vệ Ngài khỏi những công cụ của khoa học. Chính Ngài đã tạo dựng nên khoa học.
Thật ra, Đức Chúa Trời chính là mối liên kết duy nhất có thể giúp tôi trả lời những câu hỏi lớn trong cuộc sống, như: “Tại sao chúng ta lại có mặt trên đời nầy?” “Cuộc sống có ý nghĩa gì?” và “Điều gì xảy ra sau khi chúng ta qua đời?”
NGƯỜI PHỎNG VẤN: Để xem tôi có hiểu được những gì chúng ta vừa nói không nhé. Tiến sĩ Francis Collins, một trong những nhà di truyền học đáng kính nhất trên thế giới, đã từng là một người vô thần.
GIÁO SƯ.: Đúng vậy. Trong suốt những năm học đại học ông thường chế nhạo những người tin rằng Đức Chúa Trời tồn tại.
NGƯỜI PHỎNG VẤN: Và điều đầu tiên khiến ông nghi ngờ thuyết vô thần là bởi ông thấy cách phản ứng của các Cơ đốc nhân khi họ biết họ đang bệnh nặng và có lẽ không còn khả năng hồi phục.
GIÁO SƯ.: Đúng vậy. Nhiều bệnh nhân không phải là môn đồ của Chúa Giê-xu hoảng loạn và suy sụp. Nhưng các bệnh nhân Cơ đốc tin chắc rằng cuộc đời mình vẫn còn tiếp diễn sau cái chết. Họ sẽ sống trên thiên đàng, nơi không có bệnh tật và sự chết.
Sứ đồ Phao-lô viết cho chính mình và cho các môn đồ khác của Chúa Giê-xu rằng: “Sự chết là điều ích lợi.” (Phi-líp 1:21)
NGƯỜI PHỎNG VẤN: Suy nghĩ thứ hai đã bào mòn thuyết vô thần của ông là sự nhận biết rằng ông không hành xử một cách khoa học nếu ông chối bỏ ý tưởng về Đức Chúa Trời mà không xem xét các bằng cớ. Vì vậy ông ấy đã đến nói chuyện với một vị mục sư.
GIÁO SƯ.: Đúng vậy. Vị mục sư đó đã thách thức ông kiểm nghiệm các bằng chứng về cuộc đời của Chúa Giê-xu, bằng cách đọc Kinh Thánh – đặc biệt là sách Giăng.
Tiếp theo ông đọc một cuốn sách của một giáo sư vô thần đã viết sau khi ông trở thành một Cơ đốc nhân – cuốn Cơ Đốc Giáo Thuần Túy của C. S. Lewis.
NGƯỜI PHỎNG VẤN: Đó chính là cuốn sách dường như đã đọc được suy nghĩ của ông. Tiến sĩ Collins đã phải ngạc nhiên thốt lên: “Ngay khi tôi định đưa ra một sự phản đối, thì câu trả lời được tìm thấy ở ngay trang kế tiếp.”
GIÁO SƯ.: Đúng vậy. Tiến sĩ Collins cũng nói: “Đức Chúa Trời đã ban cho chúng ta một tâm linh tìm kiếm Ngài. Ngài cũng ban cho chúng ta một tâm trí muốn tìm kiếm sự am hiểu tự nhiên, và Ngài cũng cho chúng ta biết đâu là đúng, đâu là sai.”
Và lời tóm tắt của ông cũng hoàn toàn phù hợp: “Thật ra, Đức Chúa Trời chính là mối liên kết duy nhất có thể giúp tôi trả lời những câu hỏi lớn trong cuộc sống, như: ‘Tại sao chúng ta lại tồn tại?’ ‘Cuộc sống có ý nghĩa gì?’ và ‘Điều gì xảy ra sau khi chúng ta qua đời?’”
Chỉ có Kinh Thánh mới có thể cho chúng ta những câu trả lời thỏa đáng cho những câu hỏi cực kỳ quan trọng đó.
|
0 nhận xét:
Cảm ơn bạn đã nhận xét. Nguyện Chúa ban phước cho bạn.